Trăn Trở
Trên đất khách xuân nầy thay đổi lạ
Gió vẫn lùa lạnh giá phủ không gian
Ngày thì mỏng nên đàn tơ buồn bã
Đêm rất dài nghiêng ngả quyện tâm can
Lại thức trắng miên man dòng suy nghĩ
Cõi Ta Bà dung dị kiếm tìm đâu
Với sự nghiệp vọng cầu gây rối trí
Để ngỡ ngàng chữ phỉ khuất dần sâu
Mới thoáng chốc bóng câu chừng đã nửa
Tuổi xế chiều chảy nhựa xuống đầu non
Ánh vành vạnh thủa còn vầng chan chứa
Nay lu mờ loang vữa chuỗi héo hon
Hoài đeo đuổi vàng son mà thực chất
Giống búp bê lật đật mãi vụng về
Đời muôn mặt, tái tê và được mất
Thế thái nhân tình, ngất ngưởng lê thê
Duyên thời hận não nề treo khung cảnh
Đôi uyên ương mộng sánh bước đi cùng
Thuyền chao giữa nghìn trùng cơn gió mạnh
Đem dập dồn sóng đánh phủ mông lung
Lòng thầm nguyện tương phùng phôi phai lát
Lắng nỗi niềm nhợt nhạt những chua cay
Xoá chờ đợi đoạ đày trong khao khát
Tay khẽ khàng lau hạt lệ lá lay
Nhưng rồi chỉ loay hoay đường thống khổ
Chắc đây chừ lấp mộ chuỗi sầu vương
Ải dâu bể! Khuếch trương ngàn hoen ố
Đoá phù vân, lĩnh ngộ, vốn vô thường.
January 31, 2020
Tam Muội