Trăng Chẳng Về Cô Lẻ

Vầng trăng Thu lãng đãng
Lơ lửng suốt canh thâu
Chàng ẩn tại nơi đâu
Vọng hoài sao chẳng thấy

Tiếng nguyệt cầm ta khảy
Nhờ mây gởi đến chàng
Dỗ giấc mộng Đông sang
Thỏa tháng ngày khao khát

Tình ta như bèo dạt
Xuôi con nước lênh đênh
Dâu bể lắm gập ghềnh
Biết bến trong hay đục

Hữu tình chàng thúc dục
Tuấn mã hí chồn chân
Ta hẹn lể tình nhân
Nửa vầng trăng khép lại..

—–/////—–

Lỡ nhịp cầu Ô Thước
Đành dang dở trúc mai
Phiền muộn sẽ dần phai
Chàng đừng sầu tuyệt vọng

Phiêu bạc trăng đơn bóng
Sương lay đọng giọt châu
Tình vương vấn nhói đau
Rượu vào hồn đắng đỏi

Thương nhớ chàng mòn mỏi
Tủi phận bọt bèo mây
Nay cách biệt Đông Tây
Đáy dạ hoài ray rứt

Tiếng tơ lòng thổn thức
Ta hẹn kiếp lai sinh
Nguyệt Lão se duyên mình
Trăng chẳng về cô lẻ.

Tam Muội