Có Là Bao Xa
Vén rèm cửa ngắm màu trăng khuyết
Gió vi vu điểm huyệt lá vàng
Hạ đà tiễn biệt, thu sang
Rủ thêm se sắt, úa trang sử tình…
Thấy những kẻ lung linh ửng ngọc
Tay trai hùng ôm vóc thuyền quyên
Say sưa suối chải đen huyền
Môi kề má ấp tơ duyên thoả lòng
Còn tiện Thiếp hoài đong mặn đắng
Chắc vụng tu nên chẳng tròn mơ
Nhặt đêm khắc khoải đợi chờ
Hứng sương ướt lạnh, quạnh bờ hắt hiu
Vướng nghịch cảnh như rìu thiếu cán
Cây cỏ tàn, hoa tản phấn hương
Đèn khuya chiếc bóng in tường
Lệ chan gối lẻ uyên ương giày vò
Đành chấp nhận gay go thử thách
Giấu nỉ non tim mạch hoành hành
Vùi chôn nhểu giọt thâu canh
Mà khâu thiết thạch mộng lành mai sau
Dẫu hiện kiếp rách nhàu vạt áo
Động sóng ngầm dâng bão lênh đênh
Đò nan nghiêng ngả dập dềnh
Cuối trời mây nước mãi thênh thang lồng
Lời thệ hứa hề không lay chuyển
Cùng với Chàng chí tuyến vượt qua
Rạng đông lấp ló tia ngà
Đường về bộ tộc, có là bao xa.
October 10, 2019
Tam Muội