Chớm Vào Đông
Chớm vào Đông cơn lốc xoáy trập trùng
Cuốn tảng lá bật tung lìa khỏi nhánh
Cây trơ trụi đón thêm màn tuyết lạnh
Siết cõi lòng nhiều mảnh ghép cô đơn
Chớm vào Đông đưa giấc mộng chập chờn
Niềm vương vấn, dỗi hờn, luôn xen kẽ
Bao tuế nguyệt êm đềm nay chợt khẽ
Chạm ưu phiền khơi tẻ nhạt đìu hiu
Chớm vào Đông vạt nắng bỗng yếu xìu
Đem băng giá riu riu trùm tâm khảm
Chiều dần xuống ngoại ô buông ảm đạm
Mây lững lờ vầng xám quyện không gian
Chớm vào Đông cảm xúc chực dâng tràn
Nỗi uẩn khúc lan man luồn tim mạch
Ôm cay đắng riêng mình đâu dám trách
Chỉ âm thầm hồn phách lạc nghiêng chao
Chớm vào Đông giọt trống trải nghẹn ngào
Tê tái phủ hanh hao từng ngọn cỏ
Chuỗi tha thiết mặn nồng dường lấp ló
Khói lam buồn vò võ tháng ngày qua
Chớm vào Đông tình một thuở đậm đà
Chừ sóng vỗ tan ra chìm đáy biển
Còn gì nữa con thuyền anh điều khiển
Đụng đá ngầm đành tiễn biệt từ đây
Trời giao mùa sao khắc khổ bủa vây
Đêm chiếc bóng dáng gầy in tường vắng
Này cánh gió! Hãy yên bình lẳng lặng
Cho Ta thèm chút lắng đọng hương xưa.
November 13, 2019
Tam Muội