Vọng Buổi Đoàn Viên
Màu nắng rụng về phương Tây vực
Ngắm mây trời thổn thức tâm can
Tình ngăn góc biển non ngàn
Mịt mờ bóng nhạn, ôi than thở lòng…
Ôm giấc điệp ngóng dòng tương hội
Để uyên ương kề gối nguôi ngoai
Tháng năm vàng võ ưu hoài
Hạt châu thôi vỡ, đoạn đoài thôi rơi
Thành Sáng hỡi! Trọn lời khắc giữ
Nghĩa sắt cầm mãi ngự trong tim
Dẫu cơn giông bão nổi chìm
Thuyền duyên vẫn lướt, cánh chim vẫn cùng
Bởi dang dở sượng sùng mảnh chiếu
Chăn lạc loài, giường điệu vấn vương
Khiến trăng héo hắt miên trường
Dế nỉ non thường, mà xót hồng hoa
Đêm rã rượi đèn nhoà cô ảnh
Chốn thư phòng lành lạnh áng thơ
Khoả niêm khuây luật vọng chờ
Ngày trông gió thổi đến bờ thủa xưa
Hai đứa sẽ hứng mưa soi dáng
Nhìn Oải Hương kết rạng rỡ xinh
Nghe vành khuyên hót mái đình
Dưới bầu quang đãng, khi bình minh đôn…
Chàng thấu hiểu, tiếng hồn thủ thỉ?
Hãy sát vai hoán vị vui lần
Một mai khuất ngọn phù vân
Đoàn viên mỹ mãn…ái ân đỉnh tầng.
March 15, 2020
Tam Muội