Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 39
Khói dày đặc giăng trời kín mít
Nẻo tối om nhằng nhịt sình lầy
Thái y, tiệm thuốc, đâu đây?
Chi bằng giàn nứa để dây Tử Đằng
Đoạn thoăn thoắt cởi phăng lớp áo
Nửa ấm choàng, nửa tạo gối kê
Hồng tim xoắn xít não nề
Ôm Nàng mà cảm lê thê ngược nguồn
Mới bẽn lẽn ẩn khuôn tha thiết
Nghĩa nhạn quyên kịch liệt khắc lòng
Mốt đời lỡ vận long đong
Rơi phù trầm vẫn dạ mong chung đường
Mới hứa hẹn uyên ương vàng đá
Dẫu Chung Quỳ quyết hạ phàm gian
Bắt duyên đứt nhịp gãy đàn
Người chôn bể huyệt, kẻ ngàn đỉnh non
Mới dõng dạc sắt son bền bỉ
Tình thắm nồng dung dị có nhau
Xuân xanh trầu quện miếng cau
Đầu đồng xỉ khoát, trước sau tháp tùng
Chừ bất động, âm cung lai vãng
Hồn lửng lơ treo áng mây chiều
Dõi trần trỗi khúc tâm tiêu
Gửi tiếng sáo diều bao nỗi vấn vương
Hoàng Tuyền lộ dặm trường hẳn bước
Canh Mạnh Bà uống được lãng quên
Nhưng sao chớp loé vang rền
Vong Xuyên cuộn đóa bọt trên Nại Hà?…
August 20, 2020
Tam Muội