Thoáng Chút Suy Tư
(Thơ Liền Âm)
Chuông đã điểm đúng giờ em tan sở
Cụm hoa vàng rực rỡ đến ngẩn ngơ
Lòng se sắt bất ngờ đan nỗi nhớ
Dấu yêu ơi! Bên nớ cảm chơ vơ?
Thầm tưởng vọng đôi bờ vai vạm vỡ
Để tựa nương khi trở giấc dật dờ
Vơi trống vắng đợi chờ trong bỡ ngỡ
Vuốt tóc huyền nức nở dưới trăng mơ
Mây lãng đãng phất phơ con gió quở
Nắng hanh hanh đang chở xám ơ thờ
Trời mùa hạ bơ phờ dường than thở
Chú vành khuyên hênh hớ rỉa lơ ngơ
Chiều nhợt nhạt xác xơ tia nắng lỡ
Gió liêu xiêu rộng mở cánh diều trơ
Dòng sông bạc lững lờ trôi muôn thuở
Nỗi u hoài tụ mớ xoáy vần thơ
Nâng phím ngọc vu vơ niềm trắc trở
Khúc tình tang xưa nhỡ trót khù khờ
Anh hờn dỗi hững hờ không thèm rớ
Héo cung đàn ú ớ chuyện bâng quơ
Tràn lưu luyến thẫn thờ bên trang vở
Ngẫm duyên đời lở dở mối chi sơ
Rơi nghịch cảnh lờ đờ câu duyên nợ
Sầu vấn vương cách trở mộng mập mờ
Buồn cô quạnh sững sờ hoang man sợ
Nếu một ngày dang dở lạc đường tơ
Đời hạ bạc nhởn nhơ lầy dây nhợ
Rớt giọt tình sợi bở tím chiều khuơ!
July 20, 2018
Tam Muội