Tương Kiến Chàng Thơ
(Thơ Liên Vần – Tác Giả Tam Muội)

Lặng ngắm tà dương nhạt cuối TRỜI
RƠI lác ĐÁC THÁC ghềnh khơi
Đong đưa rặng liễu in hồ BIẾC
Hoa TUYẾT bay bay, thật tuyệt vời!

Thánh thót đàn ai vi vút DÂNG
Lâng LÂNG cõi DẠ PHẢ khung tầng
Nhặt khoan âm tiết như ai OÁN
Trích ĐOẠN biệt ly tích tịch ngân

Khàng khẽ lần theo điệu véo VON
Lối MÒN sơn CƯỚC BƯỚC chân son
Nốt trầm dạo khúc sầu vang VỌNG
Lắng ĐỌNG hồn côi, lộng núi non

Ẩn hiện bóng chàng trong khói SƯƠNG
Du DƯƠNG quyến LUYẾN CHUYỆN yêu đương
Nỗi niềm chan chứa tình son SẮT
Khoảnh KHẮC si mê đến lạ thường

Dưới bóng trăng vàng mây trắng BAY
Hình HÀI cao RÁO MẠO khoan thai
Nhẹ nhàng lướt phím buông từng NHỊP
Khúc ĐIỆP bổng trầm tợ gió lay

Mộng cảnh cùng chàng trải giấc
Ngẩn NGƠ vạn KỶ PHỈ nguyền tơ
Đỉnh cao lấp lánh như kim NGỌC
Tuyệt CỐC cao sơn hoạ áng thơ

Sấm sét giật mình, tim nhói ĐAU
Mưa NGÂU tháng BẢY RẢI giang cầu
Tình Lang ơi hỡi! Rơi nguồn LỆ
Đã TRỄ chuyến đò, dâu bể dâu..

Tình ngang trái chuỗi dài thao thức
Dưới ánh vàng bút mực đề thơ!

July 22, 2018
Tam Muội