Chông Chênh
Đêm tĩnh mịch khơi buồn vời vợi
Hỡi trăng ngà đang đợi chờ ai
Phất phơ suối rũ bờ vai
Chạnh lòng khao khát vòng tay người tình
Gió man mát phong linh hoà tấu
Tiếng leng keng như thấu cõi lòng
Nợ duyên lận đận long đong
Ba mấy xuân hồng hoa vẫn phòng không
Luôn ao ước tình nồng như mộng
Khuây khoả sầu khoảng trống chơi vơi
Mây giăng để dạ rối bời
Âm ba vọng lại tả tơi dáng hường
Niềm ray rứt tơ vương réo rắt
Chuỗi ngậm ngùi héo hắt dung nhan
So dây trỗi nhịp phím đàn
Tương tư dạo khúc trầm vang não nề
Bầu ảm đạm kéo lê vệt sáng
Phủ không gian một mảng tối sầm
Cung văn nốt vĩ ầm ầm
Trời rung chuyển động gió gầm bão tuôn
Mưa nặng hạt sấm buông tia chớp
Lá lìa cành từng lớp chu du
Chiếu đơn gối lạnh đèn lu
Tưởng vọng mặc dù ảo ảnh mông lung
Buổi sơ ngộ tương phùng thoả nguyện
Tay đan tay quyến luyến bên nhau
Tựa vai chung gối chao đầu
Thưởng nguyệt giang cầu đượm ái thắm ân
Nhưng khúc khuỷu dương trần dâu bể
Bóng dáng ai nỡ để hoài tương
Vóc ngà thân liễu tợ sương
Làm sao gánh nổi đoạn trường khổ đau.
August 4, 2018
Tam Muội