Tặng Mình Điệp Khúc Uyên Ương

Đã ngót ba niên uyển chuyển mùa
Cánh thuyền tình vẫn nhịp nhàng khua
Gió xuôi nguồn nước về quê cũ
Cập mảnh đất xưa, thuở giỡn đùa…

Rồi hồn tiếp nối đoạn đường đi
Lấp quãng truân chuyên, xoá lụy vì
Chẳng nữa sơn khê hề cách trở
Như hồi cõi tạm luống sầu bi

Tay khoác vào vai chiếc áo choàng
Cưỡi trên tuấn mã vượt đồng hoang
Săn lùng hưu khỉ, giương cung tiễn
Bách phát đảo nhào đám quạ khoang

Nhặt gom thành tích, chiến công nầy
Quảy gánh thịt rừng ghé đó đây
Tặng láng giềng trong ngày vũ hội
Tiệc mừng nhảy điệu quây quần quây

Còn em dệt vải với tơ tằm
Mé nhánh sông Hồng vui tháng năm
Lều dựng bán mua, người tấp nập
Khách hàng lui tới dẫu xa xăm

Những lúc rảnh rang lại bắt đầu
Non ngàn biển bạc tận thâm sâu
Hái nhiều thảo dược đem phơi, sắc
Chế thuốc phòng hờ, lỡ bóng câu

Chồng vợ thủy chung đố đổi dời
Khi vầng tim tím lững lờ rơi
Ngồi nghe tiếng trẻ ê a đọc
Trọn bữa cơm chiều ngơi nghỉ ngơi

Đêm khuya thưởng nguyệt ánh long lanh
“Trẫm” sáng tác thơ cạnh trướng mành
“Hậu” khảy tơ đàn, tha thướt lụa
Bổng trầm ngâm khúc “Dạ Yêu Anh”…

Có phải thế không, hỡi Mộng lòng?
Lâng lâng cảm xúc chực hoài mong
Tương phùng rộ đoá hương ngào ngạt
Nghịch cảnh trần gian thả xuống dòng.

February 21, 2020
Tam Muội