Tương Tư II
(Thơ Liên Vần – Tác Giả Tam Muội)
Sao bỗng nét ngài đọng hạt CHÂU
Tơ SẦU canh CÁNH QUẠNH đêm thâu
Sơn khê cách biệt, người đôi NGẢ
Vật VẢ cõi lòng mãi nhớ nhau
Nặng gánh con tằm nhạt bóng MÂY
Lắc LAY thổn THỨC NHỨC vì ai
Ngổn ngang đường chỉ, sương mù MỊT
Như GHỊT quả hồng chuỗi đắng cay
Hỡi ánh trăng vàng chớ vội TAN
Non NGÀN mắc VÕNG LỘNG quan san
Đèn khêu tim lụn buông chầm CHẬM
Ngọc ĐẪM cung đàn réo rắt vang
Tình thắm ngập tràn dạ xuyến XAO
Nôn NAO da DIẾT BIỆT phương nào
Nhện giăng song cửa vương hoài VỌNG
Trông NGÓNG hồn thương luống nghẹn ngào
Nhớ dáng phong trần, đôi mắt ANH
Long LANH toả SÁNG RẠNG vòm xanh
Ngọt ngào tha thiết đậm đà ẤY
Cứ DẤY vấn vương rũ trướng mành
Tự nhủ trời mây hãy cố QUÊN
Bồng BỀNH tư TƯỞNG HƯỚNG lênh đênh
Lững lờ ẩn hiện hằn tâm KHẢM
Ảm ĐẠM phủ bầu gió nổi lên
Rỉ rả hiên lầu nhễu giọt MƯA
Lối XƯA dại CỎ GIÓ lưa thưa
Côn trùng tấu khúc tương tư OÁN
Loáng THOÁNG nỗi niềm phảng phất đưa..
Tình rất đẹp nhưng tơ lòng nặng trĩu
Khối tương tư vướng víu mảnh tình buồn!
August 4, 2018
Tam Muội