TRỌN THUYỀN DUYÊN
(Thơ Hoạ Giữ Nguyên Từ Cuối)
Hướng vọng non ngàn dạ ngóng TRÔNG
Chiều buông nắng nhạt lắt lay LÒNG
Bơ vơ độc tửu nâng ly CẠN
Thắt thẻo tâm can khắc khoải MONG
Vời vợi phương trời anh thấu HIỂU?
Cô đơn trăn trở với bao NHIÊU
Nỗi buồn cô quạnh theo ngày THÁNG
Đọng khối ưu tư phủ áng CHIỀU
Tơ liễu rũ nhành phảng phất ĐƯA
Âm u ảm đạm đổ luồng MƯA
Cánh hồng rã rượi nghiêng nằm ĐÓ
Lác đác xác hoa ngọn gió LUÀ
Chợt dấy buồng tim nỗi nghĩ SUY
Muốn đôi cánh phượng trải hồn PHI
Nương theo tinh tú trời lồng LỘNG
Xoải bước cùng anh, bớt luỵ VÌ
Tay nắm tay hờn tiếng nhớ THƯƠNG
Tình sâu vạn kỷ đượm uyên ƯƠNG
Tương phùng hiện kiếp hoài mơ GẶP
Để đắm cơn say, giấc mộng THƯỜNG
Tháng Bảy Chúc Ngưu chờ giọt NGÂU
Phôi pha tuế nguyệt vấn vương SẦU
Bên cầu Ô Thước nồng hương ẤM
Hạnh phúc thiên thu quyện suốt THÂU
Bồng bềnh suối cuộn nét đan THANH
Ân ái hồn trao dưới nguyệt TÀN
Thấp thoáng thuyền tình xuôi sóng VỖ
Hồn linh hai mảnh vượt dòng NGANG!
September 19, 2018
Tam Muội