Lưu Luyến Tình Anh
Dạ buồn ray rứt triền miên
Đong đưa dĩ vãng ưu phiền nặng mang
Tưởng đâu rẽ thuý uyên tan
Dư âm khép lại cung đàn buông lơi…
Chiều qua phố thị rong chơi
Hữu duyên tái ngộ tình khơi nỗi niềm
Dấu yêu khí thái trang nghiêm
Hài hoà nho nhã thanh liêm thuở nào
Nay đà tuyết điểm hanh hao
Quạnh bờ ủ rũ xanh xao đồi mồi
Lưng còng thất thểu hỡi ôi!
Lạt mầu y phục, phượng đôi sâu hằn
Thiên đình ẩn hiện nếp nhăn
Nghe đau nhức nhối phủ giăng tấc lòng
Mây đùn gió cuốn mênh mông
Nắm xương héo hắt trải dòng bể dâu
Hàn huyên đối ẩm ít câu
Giọng vang trầm ấm nhưng sầu vấn vương
Dấn thân thống khổ phong sương
Dở dang duyên phận dặm trường bước đi
Tỏ bày uẩn khúc vân vi
Tình xưa trỗi dậy thắt ghì em thêm
Nguyện cầu ước vọng bên rèm
Anh được êm đềm tự tại suối ngân…
Đèn khuya ảo ảnh bâng khuâng
Giày vò tư tưởng bần thần dáng hoa
U sơn tĩnh mịch nhạt nhoà
Ánh tà khuất dạng lệ oà đẫm mi.
October 9, 2018
Tam Muội