Đoá Phù Vân
(Thơ Hoạ Giữ Nguyên Từ Cuối)

Lãng đãng thả hồn nương gió TRÔI
Mây giăng lờ lững nỗi niềm KHƠI
Hoa tươi hoa úa hoa vùi DẬP
Viễn mộng trần gian để phải RỒI

Giọt sầu khoé mắt đọng long LANH
Khi giấc mơ yêu, bước độc HÀNH
Trải cuộc bể dâu tàn tạ NÉT
U huyền sương khói chớm tan NHANH

Bốc quả tim hồng để ở ĐÂY
Ngồi nhìn ngẫm lại, chuỗi canh DÀI
Tình sâu, tình cạn, đâu tri KỶ?
Thoáng chốc tro tàn quyện gió MÂY

Lạc lối cõi lòng thọ tổn THƯƠNG
Miên man khởi phím khúc tơ ĐƯỜNG
Mỏi mòn chờ đợi, tình chưa ĐẾN
Động nốt cung trầm lẩy tiếng CHUÔNG

Lãng Tử đa tình Lãng Tử XA
Mình ta chiếc bóng mấy thu QUA
Phù vân âu kiếp hà vương VẤN
Thanh thản ung dung ngắm nguyệt TÀ!

September 13, 2018
Tam Muội