Tác giả: Tam Muội

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 76

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 76 Nhờ dốc sức chở che ngọn cỏ Khỏi côn trùng, sâu bọ, ăn đêm Giữ yên bờ cõi êm đềm Bá tánh hiên thềm, thưởng nguyệt, sao giăng Ta hiện tại cầm bằng chẳng thể Cùng các Nàng bảo vệ giang sơn Bởi quân ác hại rập rờn Vạ oan chồng chất thành cơn não nề Nên Chúa Thượng, chuẩn phê mật lệnh Dẹp loạn thần vốn sểnh bấy lâu Mạc nhi biệt tích ví dầu Liên can án trạng, chận đầu, hiểm mưu

Read More

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 75

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 75 Thủ lí kiếm sắt ngời vụt gấp Xẹt đất trời, cắm phập, xước vai Ngạnh sao có, bức mật cài Bước ngoài dáo dác xem ai mới vừa Thấp thoáng bóng nhòa thưa mất dạng Chàng trở vào đọc áng thư ghim Biển đang bình lặng im lìm Mạch ngầm đâu dậy xoáy chìm thuyền nan Là bút tích hay hàn băng chưởng Mà dạ đông bằng trượng đá đè Chẳng màng lời lẽ hăm he Nhưng oan nghiệt lại khắt khe thế nầy

Read More

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 74

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 74 Đem rã thịt, gói biều, phân phối Tặng mọi nhà phụ trội bữa ăn Phần da, gân, cốt, phơi, dằn Nửa dây cung bện, nửa văn pháp lời” Đột đồng vọng chơi vơi tiếng trẻ Nương theo luồng gió nhẹ chuyển sang Giọng trầm thống thiết hoang mang Như đang lạnh lẽo, như đang hãi hùng Khóc cầu cứu mông lung rời rạc Tròn trĩnh chừ hốc hác trơ xương Chân tay trói ở góc giường Áo quần loang lổ máu đương vắn dài

Read More

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 73

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 73 Chàng lặng lẽ nhẹ đều lăn bánh Nhìn trăng non cô quạnh lưng trời Chực lòng dậy sóng chơi vơi Thấu hiểu cuộc đời là chuỗi trầm kha Đẩy tổ phụ vào nhà ngơi nghỉ Nhấp tách trà từ nhị hiền thê Hương thơm lan toả tứ bề Nghe dạ ngược về kỷ niệm thủa nao Dưới bàng bạc khoác bào lửng khuyết Tinh tú giăng diễm tuyệt lạ thường Mạc nhi ngồi nhẩm cửu chương Gật gù đáp số tuyến đường bao xa

Read More

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 72

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 72 Ngắt mường tượng với màn đúc kết Bởi tiếng nguyền y hệt gió giông Thổi qua lãnh thổ lộng lồng Gom bụi chất chồng lấp cả năm châu Rít răng khẽ từng câu tiếp vỡ “Cháu đích tôn nếu nợ hẩm phần Ta liều chín kiếp tu thân Đảo nghiêng thiên địa, giả chân tỏ tường” Đoạn chậm rãi bi thương vuốt mái Lấm tấm sương, tay chải suông chiều Xoa đầu Tam Vĩ đăm chiêu Nối lời tuần tự, vạn điều hàn huyên

Read More