Tác giả: Tam Muội

Ánh Sao Chực Rơi

Ánh Sao Chực Rơi Ánh sao băng rực sáng giữa khung tầng Thềm ngồi ngó mà bâng khuâng cõi dạ Nhớ kỷ niệm thủa thề câu nghĩa gá Nhà tuy nghèo nhưng đã trọn tin yêu Chuyện chúng mình lãng mạn biết bao nhiêu Khi vạt nắng ban chiều soi ngõ vắng Thì có kẻ đứng chờ sau tre rặng Nhả khói thơm lẳng lặng kết mơ màng Em giả đò chân sáo lẹ bước ngang Chẳng nhìn thấy anh chàng đang tư tưởng Cơn gió thoảng đưa hương nhài về hướng Vẻ thẹn thùa cảm ngượng mép mày râu

Read More

Xin Lỗi Dấu Yêu Ơi

Xin Lỗi Dấu Yêu Ơi Sau buổi họp bỗng nhiên lòng trống trải Quán ven đường ghé lại tách cà phê Hương vị thơm sao khứu giác não nề Đang chầm chậm kéo lê vùng tâm khảm Chiều sa mạc sắc xuân dường u ám Mới bốn giờ đã ảm đạm không gian Khiến chùng dây réo rắt điệu cung đàn Gieo vương vấn, non ngàn trông thăm thẳm Yêu dấu hỡi! Tháng ngày duyên đằm thắm Cơn gió vô tình, gặm nhấm thương đau Cho bóng nghiêng thất thểu bước dàu dàu Lời giã biệt xuống tàu ưu uất nghẹn

Read More

Bộc Bạch Cùng Anh

Bộc Bạch Cùng Anh Ôm ưu hoài thổn thức dưới hoàng hôn Tiếng rả rích dập dồn trên mái ngói Nghe lạc lõng liêu xiêu trùm một cõi Chốn cô phòng trơ trọi nỗi niềm riêng Gió lạnh lùa tâm trí bỗng ngả nghiêng Ôi khao khát xích xiềng vòng tay ấm Tấm vai rộng đỡ lau hàng lệ đẫm Nụ nồng nàn chầm chậm kéo thật lâu Dấu yêu ơi! Nhiêu đó rụng trái sầu Cứ dai dẳng xiết khâu vào tấc dạ Để xuân đến vẫn chìm trong băng giá Xót canh tàn lã chã giọt trầm tư

Read More

Vấn Nguyệt Lão

Vấn Nguyệt Lão Hỡi Nguyệt Lão! Thiếp làm chi nên tội Hay tạo điều trót lỗi với nông sâu Mà lao đao đằng đẵng suối đục ngầu Khiến hoa cỏ cũng rầu treo năm tháng? Hỡi Nguyệt Lão! Thiếp làm chi bổn mạng Vốn hồng nhan lại giáng bản tử hình Lá liễu ngài, ngọc biếc sáng lung linh Bờ môi thắm, quả tình đang chớm mọng? Hỡi Nguyệt Lão! Thiếp làm chi mỏi ngóng Đợi từng giờ kết võng trọn nợ duyên Khi trên cành chẳng bóng nhạn, én, quyên Thì cắc cớ, phỉ nguyền hà tất đặng?

Read More

Oán Khúc Ngâm

Oán Khúc Ngâm Bên ngoài song cửa mịt mù sương Khẽ chạm niềm đau, dấn đoạn trường Nghiệt ngã ơi hời...trơ mảnh chiếu Duyên thề kim cải, rải trùng dương Rong rêu đắp mộng, mộng thời đang Nửa kiếp nhân sinh hận bẽ bàng Cứ ngỡ tròn châu liền bích lạc Đố vầng xám đục phủ tào khang Chẳng thể thấu chăng mớ sự đời Mỏi mòn đếm lá, lá vàng rơi Hương phai, nhuỵ vữa, hồn tan tác Sầu muộn mang mang, buốt lạnh lời

Read More