Bậu Nghĩ Xem

Đừng nhắc về dĩ vãng thủa xuân xanh
Chuỗi thắm thiết đồng hành bên Nàng ấy
Nào bẽn lẽn, thẹn thùng, rồi ve vẩy
Khiến cuộn cuồn mạch đẩy ngọn sóng cao

Đừng nhắc về kỷ niệm đẹp bữa nao
Lúc lãng mạn ngọt ngào rừng Tây Bắc
Căn nhà gỗ mây mù giăng huyễn hoặc
Đón mưa rào lắc rắc giữa đêm đen

Đừng nhắc về hoa mận trắng đượm men
Say tinh khiết dưới đèn lung linh nến
Hơi thở dập dồn, từng cơn hổn hển
Thoả ước nguyền nụ bện thắt đời nhau

Cũng vì yêu nên vướng Hoạn Thư màu
Mặt bí xị…má dàu…tim cảu nhảu
Dễ giận dữ… dùng dằng…nư nổi cáu
Buồn bã hoài quàu quạu héo dung nhan

Ở cạnh nhau chớ tưởng tượng khảy đàn
Với Ai đó chứa chan rèm ái mộng
Hồn du ngoạn bềnh bồng tiên cảnh sống
Phựt lửa tình bay bổng tận Vu Sơn

Tránh phân vân phòng nọ có giận hờn
Còn gác kế chờn vờn trong giấc ngủ
Chăn ấm áp thướt tha mềm môi trụ
Gối cằn nhằn ủ rũ suốt canh thâu

Bậu nghĩ xem! Ô Thước đã bắt cầu
Duyên tơ tóc đậm sâu từ vạn kiếp
Vậy mà chẳng tựa nương cùng tấu điệp
Khúc hài hoà Chàng Thiếp đến ngàn thu.

October 17, 2023
Tam Muội