Chẳng Lẽ Đà Yêu!

Tám năm trời hai đứa vẫn làm chung
Vui tán gẫu và cùng lo dự án
Thường an ủi mỗi lần xui gặp nạn
Nghĩa thắm nồng tình bạn chẳng đắn đo

Có nhiều hôm ruột rối rắm thập thò
Dòm quanh quất bóng “cò” chưa hiển hiện
Buồn thấp thỏm ước thầm Tiên huyền biến
Phút trở thành hoả tiển phóng tìm Ai

Cảm muộn phiền lúc Bậu kiểm điểm sai
Bị trách phạt dùi mài thêm mấy tiếng
Nét tiu nghỉu rõ ràng in trên miệng
Ráng gượng cười… nhìn xiểng niểng con tim!

Tan sở về đi cạnh cứ lặng im
Không đùa giỡn như chim sâu lảnh lót
Chả trong trẻo tựa dòng sông nước ngọt
Mà chỉ toàn đâm thọt, đắng lời buông

Rồi tự nhiên! Thay đổi giống chớp luồng
Dễ gắt gỏng, dộng chuông khi kẻ lạ
Mời cơm bữa, hát hò, hay chọc phá
Là hầm hừ giục mã đã cái nư

Thích một mình nắn nót vẽ thiệp thư
Xanh màu biển, song ngư trườn nhấc bổng
Trên ghềnh đá đôi còng cua thơ mộng
Giữa hồ thu cặp ngỗng nhởn nhơ chiều

Lẽ thể nào đó tín hiệu đà yêu
Ôi đáng ghét! Vội xiêu lòng chao đảo
Để sớm tối ngẩn ngơ, ngơ khờ khạo
Thầm mơ ngày đỏ pháo, áo nàng dâu.

December 1, 2019
Tam Muội