Chén Phù Bôi

Đường phố thị đượm màu tang tóc
Dịch Cô-Vi ngang dọc tung hoành
Khiến trường cùng những nghiệp doanh
Tạm thời đóng cửa, tay khoanh đứng nhìn

Đang thơ thẩn bởi nghìn câu hỏi
Thảm trạng nầy là thói nhân sinh
Mưu toan tính toán tài tình
Miễn sao rủng rỉnh túi mình xá chi?

Hay nghiệp quả sầu bi giáng đoạ
Sàng lọc đời tạo hoá bày ra
Gieo tử biệt, cõi Ta Bà
Trầm luân khổ lụy xót xa dập vùi?

Bỗng thoang thoảng lại mùi ngai ngái
Gốc bàng kia một sãi nâu sòng
Nằm nghiêng quằn quại lưng cong
Dường đau nội tạng, bộ lòng tổn thương?

Hồng Thập Tự khẩn trương còi hụ
Thoăn thoắt dùng máy phụ trợ tim
Nhưng rồi khoảnh khắc lặng chìm
Chuông chiều bặt tiếng, cánh chim sững sờ

Thêm chiếc lá ngẩn ngơ rụng xuống
Vì nhiễm trùng ở cuống phổi gây
Mệnh vong đoản số chất đầy
Chớ còn bấy nữa, xác xây tuyền đài?

Chực dư lệ trần ai nhểu giọt
Thầm nguyện cầu hồn trót phù bôi
Nay thanh thản dạo núi đồi
Thung thăng cưỡi hạc, rồng ngồi quy tiên.

April 13, 2020
Tam Muội