Chỉ Là Ngoại Cảnh

Gập ghềnh dốc đá, lá chen hoa
Xen thác nhạc ru lẫn quyện hoà
Tấu điệu vi vu hồn viễn xứ
Nâng tràng kết cỏ bện thành thoa

Vuốt ngược suối bồng, chia tách hai
Nửa đem thắt bím, nửa trâm cài
Bồ câu lúng liếng soi hồ nước
Ngắm ảnh mơ màng chạnh nhớ Ai

Làn sương mỏng mảnh phủ triền đồi
Ẩn hiện gam màu như sắc vôi
Chao liệng không gian đàn bướm lạ
Lân tinh hoạ tiết sánh cùng đôi

Nhoi nhói nhìn theo tủi phận mình
Nợ trần rối rắm, ngọn lung linh
Lúc trăng lấp loé, hồi cô quạnh
Những bập bùng khơi, khi định hình

Thề nguyền thiết thạch thực hư sao
Hay chỉ khảy lên khúc ngọt ngào
Vồn vã bưởi bồng chừng cạn kiệt
Phũ phàng trở quẻ… lạnh hơn đao?

Thế thái nhân tình trắng đổi đen
Danh huyền, huyễn lợi, nghiệp bon chen
Tô son, dậm phấn, hề sân khấu
Rốt cuộc đích về vấp vạn phen?…

Suy ngẫm thì thôi thoáng mảnh đời
Buông dòng biển khổ thả thuyền chơi
Nhịp nhàng khoan nhặt xuôi chèo mái
Vọng tiếng chuông chiều mà thảnh thơi

Lụy phiền bất hạnh trót mang
Vẫy chào ảo tưởng, hồng quang dẫn đường.

October 22, 2019
Tam Muội