Cung Đàn Xưa Đã Vỡ

Em ao ước một tình yêu lãng mạn
Tô sắc hồng thưởng vạn ánh sao đêm
Vai kề nhau trao nụ ngọt hiên thềm
Cùng sánh bước chiều êm trên phố vắng

Nhưng có lẽ cuộc đời treo tĩnh lặng
Luôn ươm mầm mặn đắng bện vành môi
Vẻ thẫn thờ trăn trở ngắm vầng trôi
Hứng sương lạnh buốt nhồi tim đau nhức

Đêm trống trải ngược quay miền ký ức
Đọng trái sầu rớt vực thẳm chơi vơi
Anh bỏ đi theo tiếng gọi chim trời
Vui hạnh phúc nguyệt khơi vùng tăm tối

Vội vứt áo ngăn sông dòng rẽ lối
Thương cánh cò lạc gối mộng uyên ương
Niềm cô đơn nặng trĩu khúc đoạn trường
Thời gánh vác vết thương cào trở lại

Anh hờ hững tách bờ chia xa ngái
Em mỏi mòn vẫn mãi đợi nơi đây
Thầm hằng mong ngày tái ngộ sum vầy
Nâng chén rượu ngất ngây làn môi đỏ

Hoàng hôn tím rải hờn lên lá cỏ
Nhớ về anh lấp ló gợn mi buồn
Hạt mưa nhoà hay nước mắt chợt tuôn
Nghe khắc khoải gió luồn cơn rền rĩ

Xót bến lỡ tưởng duyên trần bền bỉ
Đống tro tàn dung dị cõi nát tan
Thôi từ nay nén dãy ngọc dâng tràn
Đừng nhắc nữa cung đàn xưa đã vỡ.

March 28, 2019
Tam Muội