Dám Hỏi Cơ Trời
Khoác chiếc áo len đi giữa trời
Rì rào gió thổi, lá nằm phơi
Sắc hoa lê trắng đang trào độ
Tưởng bóng thiên thần rong ruổi chơi
Nếm lạnh bao trùm, dạ ngổn ngang
Sơn khê vạn dặm cách ngăn đàng
Đồng vươn bàng bạc tình thăm thẳm
Núi uốn ngoằn ngoèo nghĩa dở dang
Thoạt buồn bởi nợ vướng long đong
Nghi vấn Người Dưng chẳng trọn lòng
Kiếm cớ day dưa càng phức tạp
Mơ hồ chỉ mượn ngọn xuân phong
Thấy nụ trên cây chớm tựu thành
Cầu vòng rực rỡ chiếu long lanh
Chim non lảnh lót khi hừng sáng
Vội vã ngất ngây khách lữ hành?
Còn Đây trăn trở chuỗi dày vò
Khắc khoải bốn mùa liễu ốm o
Ngắm khuyết lập lờ nghe tủi phận
Nửa huyền nửa thật mãi so đo
Nếu lỡ kiếp trần nhặt đắng cay
Quầng đen u ám phủ chân mày
Treo năm tháng đợi giờ sum họp
Cho rớt vực sâu, cảnh đoạ đày
Hỏi Ai có thể giải giùm Ta
Một mối lương duyên thắm đượm mà
Cứ sóng dập dồn xuôi tuế nguyệt
Nên rằng thiết thạch vọng hoàn ca?
October 31, 2019
Tam Muội