Dưới Dãy Sao Băng

Hiên lầu ngẫm nghĩ cuộc truân chuyên
Rễ má dây mơ với phỉ nguyền
Như đám bòng bong ngày siết quyện
Khiến lòng khắc khoải chữ nhân duyên

Tiếng cú vọng vang thêm não nề
Đông đàn tuyết lạnh khảy lê thê
Ngổn ngang mắc nợ trần gian thế
Nên lận đận đời mang tái tê

Thoáng chốc tuổi hoa đã nửa bờ
Vẫn nằm gối lẻ cảnh chơ vơ
Yêu đương chẳng đặng, hoài trăn trở
Đếm giọt châu luồn xơ xác xơ

Mộng hỡi! Khi nào nhặt bóng câu
Có vương thổn thức giữa tim sầu
Mà nghiêng ngả dạ đành chôn giấu
Chỉ trọn riêng mình ôm mối khâu?

Hay chân lạc phố lúc lên đèn
Hứng đọt sương hàn đang nhóm nhen
Chầm chậm loang dần cho tắc nghẽn
Để ngừng bi lụy tiếp đan xen?

Còn em gắng gượng sống qua ngày
Hốt lá ngậm ngùi gom đắng cay
Gói ghém cô đơn dìm tận đáy
Nghe ngàn sóng vỗ đảo điên quay…

Tĩnh mịch đêm tàn ngắm gió trăng
Chợt bầu khí quyển toả sao băng
Âm thầm cầu nguyện đừng dai dẳng
Tình dở dang tình mải miết giăng.

November 19, 2019
Tam Muội