Khi Nào Trọn Mơ
(Thơ Liên Vần – Tác Giả Tam Muội)
Trời giáng cung trầm điệp sấm SUÔNG
Gió LUỒN mây DẠT NÁT tâm buông
Vạc sành gọi bạn thêm da DIẾT
Mắt BIẾC suy tư đọng giọt buồn
Chàng hỡi! Phương trời cảm vấn VƯƠNG
Nhớ THƯƠNG say ĐẮM LẮM sầu tương
Đèn khuya leo lét hoài thao THỨC
Day DỨT nợ duyên nhuốm đoạn trường
Chàng hỡi! Chẳng sao dỗ giấc NỒNG
Cõi LÒNG vàng VÕ NGÕ phòng không
Trần tình lận đận, đâu là NẺO
Thắt THẺO ruột gan, khổ chất chồng
Chàng hỡi! Quả hồng quá mỏng MANH
Tình XANH trao HẾT KẾT duyên lành
Mà sao nghịch cảnh hoài đeo ĐUỔI
Gần CUỐI cuộc đời, bến lạnh tanh
Chàng hỡi! Khi nào hội ngộ NHAU
Giọt CHÂU khỏi RỚT BỚT ưu sầu
Chuỗi dài mòn mỏi, bầu yên LẶNG
Trống VẮNG nỗi niềm, chàng biết đâu!
Chàng hỡi! Khi nào trọn giấc MƠ
Đôi BỜ nguyện ƯỚC MƯỢT đường tơ
Không đơn gối lẻ, tim khao KHÁT
Khúc HÁT tương tư mãi vật vờ
Chàng hỡi! Khi nào cùng ngắm SAO
Tình TRAO thắm THIẾT MIẾT dâng trào
Đêm trăng xướng hoạ, hoà âm HƯỞNG
Ý TƯỞNG thiếp chàng quyện đỉnh cao
Chàng hỡi! Khi nào hết lá LAY
Trang ĐÀI nho NHÃ ĐÃ sum vầy
Túp liều vang tiếng cười con TRẺ
Hoạ VẼ bức tranh tuyệt mỹ nầy!
July 22, 2018
Tam Muội