Ôn Kỷ Niệm Buồn
Công viên ghế đá lặng ngồi
Lần đầu tiên hẹn bồi hồi làm sao
Gió vờn ngọn liễu thanh tao
Dìu nhau đuổi bắt rì rào trong đêm
Bóng trăng vành vạnh êm đềm
Nhởn nhơ ngả ngớn phủ mềm thang mây
Nhịp nhàng dạo khắp đó đây
Chuỗi tha thiết quyện ngất ngây tang bồng
Đất đai màu mỡ dễ trồng
Cây tươi cỏ biếc hàng thông xanh rờn
Mặt hồ sóng gợn lơn tơn
Núi soi trắng bạc như đờn khúc ca
Thời gian chầm chậm ngân nga
Hữu tình non nước thiệt là du dương
Dáng anh xoải bước ven đường
Mà nghe trỗi điệp vấn vương lạ lùng
Cành hoa rực rỡ sắc nhung
Nụ cười thân thiện đi cùng tác phong
Xuyến xao hồ hởi cõi lòng
Cảm giác từng dòng suối mát lượn reo…
Bảy năm lạc lõng đẳng đeo
Cảnh xưa lối cũ hoài treo mảnh hồn
Lang thang dưới tím hoàng hôn
Quạnh chân xót dạ lại nôn nao buồn
Tìm Ai lau khoé lệ tuôn
Giải bày tâm sự trải nguồn thương yêu
Tóc mai lấm tấm sương chiều
Người ơi nỡ vội… thả diều lộng bay.
December 3, 2019
Tam Muội