Phút Hoài Niệm Xưa
Đêm một mình giở nhật ký ra xem
Mấy tấm ảnh nhập nhèm theo năm tháng
Mới thoáng chốc mà dung nhan đổi dạng
Mái pha sương đã phảng phất gọi mời
Ngó hiên lầu trăng cũng rớt chơi vơi
Như đồng cảm thuyền đời đang lệch hướng
Nguồn duyên nợ dập dồn nên vất vưởng
Thêm đá ngầm, gió vượng, sóng lần khân
Lật lướt nhanh bỗng nấn ná bần thần
Nụ cười đó sáng dần trong trí não
Sơ mi trắng, quần tây, hiền, đạo mạo
Giọng ngọt ngào điên đảo lắm nữ sinh
Hoài niệm ngày kia, phát giác thình lình
Nơi hộc tủ khuôn hình tô điểm quả
Tim đo đỏ xếp chung tàng thư lá
Nét phượng bay rồng hạ rất điệu đà
Khúc dọ tình khảy nhịp thật thiết tha
Nghe xao xuyến ngân nga khi dòng chữ
“Hẹn hò nhé? Không thời gian do dự
Bởi gả khờ trót giữ mối đơn phương
Cuối tuần ni, quán cóc phía sau trường
Trồng cây đợi hoa hường e ấp hiện
Nếu chẳng gặp, đánh liều sang diện kiến
Trước cổng nhà, dẫu biển nổi cuồng phong”…
Chỉ bấy nhiêu! Nhung nhớ, nhớ khắc lòng
Chuỗi lãng mạn với vòng tay ấm áp
Mượn xoa dịu cuộc thăng trầm phức tạp
Nghị lực chèo cứng cáp vượt bão giông.
July 8, 2020
Tam Muội