Suy Tư Nỗi Niềm
(Thơ Liên Vần – Tác Giả Tam Muội)
Trăm mối tơ vò bỗng lắt LAY
Mi CAY khoé MẮT THẮT tim nầy
Yêu đương tha thiết dường như ĐÃ
Thuyền RÃ neo rời, nhạn cánh bay
Có phải gương tình rạn nứt TAN
Cung ĐÀN chùng PHÍM TÍM tâm can
Nợ duyên âu chỉ toàn mơ MỘNG
Gió LỘNG khung tầng bật tiếng than
Nghiêng vạt nắng luồn phố vắng HOE
Hàng ME dã DƯỢI DƯỚI trưa hè
Câu ca não nuột ngân da DIẾT
Buồn XIẾT cõi lòng réo rắt ve
Nửa mảnh duyên đời ai xoá BÔI
Tim CÔI giá LẠNH CHẠNH bồi hồi
Trăng xưa ửng thắm nay vàng VÕ
Đơn NGÕ bến đời lạt đắng môi
Độc bước miên man luống đoạn TRƯỜNG
Hồn THƯƠNG vạn KỶ LUỴ tơ vương
Ngổn ngang day dứt tình u ÁM
Ảm ĐẠM khung trời quyện khói sương
Tí tách hiên lầu nhễu giọt MƯA
Tình CHƯA thắm ĐUỘM NHUỐM lưa thưa
Vì ai dâu bể sầu mi ỨA
Chan CHỨA lệ lòng sóng sánh đưa
Quạnh quẽ khuê phòng ta với ĐÊM
Vai MỀM suối RŨ PHỦ con tim
Ưu tư thắt quặn nào ai THẤU
Đành GIẤU đáy sâu một nỗi niềm.
August 1, 2018
Tam Muội