Tâm Hồn Hụt Hẫng

Cứ ngỡ thuyền yêu cập bến lành
Thưởng bầu êm ả quyện trăng thanh
Ngắm mây lững thững soi dòng biếc
Lá lẫn chen hoa cạnh thác gành

Nhưng đó chỉ toàn chuỗi mộng du
Pha lê được điểm lớp sương mù
Ngụy trang lộng lẫy, đầy tinh tế
Khờ khạo mơ màng…đuổi bóng đu

Đường tình sỏi đá nhặt lao đao
Đem trái trinh nguyên đổi nghẹn ngào
Róc rách tháng ngày treo vất vưởng
Để miền sa mạc mãi hanh hao

Đính chặt bên rèm nhánh oải hương
Dẫu thơm ngan ngát dỗ canh trường
Chẳng làm Lãng Tử say nồng giấc
Vẫn xoải chim Bằng, giục vó cương

Ngoài kia ong bướm dặt dìu đưa
Chờ đợi chở che trước gió bừa
Bão giật, tuyết đùn, oi bức phủ
Vậy mà lơ đễnh…chạnh lưa thưa

Giữ tím thủy chung hay xót thầm
Tơ đồng nhạt nhẽo, sững sờ tâm
Duyên thề kim cải nay loang lổ
Hư thực cảnh xưa, hoặc đã nhầm!…

“Tôi biết yêu anh…tình tôi lỡ làng
Tôi biết yêu anh tình tôi dở dang
Cũng đành chấp nhận hợp tan…Bèo mây
trọn kiếp lang thang…Cho cung buồn rơi vào đêm đen”…

Giọng Người trầm lắng khiến chơi vơi
Nức nở mang mang ngập biển trời
Như quặn thắt đau, ngàn thống khổ
Mảnh hồn lạc lõng giữa trùng khơi

Một phút đỗ tim trả vạn sầu
Lênh đênh nửa chặng…sẽ về đâu?.

May 30, 2020
Tam Muội