Tình Bỗng Vụt Bay
Lấp lóe đèn khuya lạnh lẽo lòng
Ánh tà bàng bạc chiếu xuyên song
Gối chăn chiếc bóng màu u ám
Quạnh chổ nằm trơ tợ phủ rong
Duyên bèo mây giạt lững lờ trôi
Nhung nhớ phút giây nay vỡ rồi
Thắm thiết phiêu diêu đà lắng đọng
Ai làm ngọn gió buốt hồn côi
Có phải hoa rơi ngắm chán chường
Câu thề dạo ấy cuốn phong sương
Cầu tre mấy nhịp mà lơ đễnh
Vội vã rẽ dòng khứa vết thương
Thiên đường khoáng đãng anh thênh thang
Lối nhỏ riêng em phận bẽ bàng
Bến đục nông sâu, tình đặt cược
Bụi trần cô lẻ đọng mầu tang
Nào dám mong Ai sống trọn đời
Yêu đương chót lưỡi thoả trò chơi
Bao la diệu vợi xa tầm với
Ước vọng mù khơi chuốc rã rời
Hương nồng tắt lịm dạ hoài đau
Da diết trầm ưu chuỗi nát nhàu
Nguồn lệ suối khô niềm khắc khoải
Nghĩa ân bạc bẽo héo trầu cau
Còn đâu giấc điệp phả non ngàn
Ơi hỡi! Trăng hờn điệp chứa chan
Lặng lẽ võ vàng tim khép lại
Nỗi buồn trĩu nặng giọt ly tan.
December 26, 2018
Tam Muội