Tình Cũ Nghĩa Xưa
Mây giăng phủ ánh trăng gầy
Thời gian thấm thoát mười hai năm rồi
Đoạn đời cứ thế nổi trôi
Chia ly cách biệt vành môi phai màu
U hoài trăn trở canh thâu
Khung trời đứt đoạn, rẽ câu đôi đường
Ngỡ tình đã hết vấn vương
Giờ đây trỗi dậy nhớ thương ngập lòng
Từ ngày cánh nhạn sang sông
Con sáo trong lồng cất tiếng nỉ non
Lời thề vàng đá sắt son
Khắc sâu tâm khảm héo hon võ vàng
Khiến tim khắc khoải sầu đan
Ngược dòng dĩ vảng, không gian lặng thầm
Thả hồn diệu vợi xa xăm
Tình xưa nào dể trong tâm xoá nhoà
Cách xa mười mấy năm qua
Chiều kia gặp lại, vườn hoa anh đào
Nhìn anh dạ cảm xốn xao
Bạc phơ mái tóc, xanh xao bóng hình
Lệ mi ngấn giọt rung rinh
Đắng lòng tim nhói, hạt tình lung lay
Tưởng rằng tình đã nhạt phai
Tình xưa nghĩa cũ, rót đầy trong tim.
April 24, 2018
Tam Muội