Rồi Hoa Sẽ Rộ Vườn Tình

Yêu dấu hỡi! Âm thầm nơi gác vắng
Đêm xuống dần tĩnh lặng trải màu tang
Ngồi miên man suy ngẫm đến lời chàng
Nghe chua chát bẽ bàng niềm héo hắt

Tiếng dế thán gợi tơ đồng quặn thắt
Ngọn heo may se sắt ngẫn ngơ lòng
Khói lam mờ phủ kín chốn phòng không
Đơn chiếc bóng bềnh bồng lê thất thểu

Trên song cửa giọt sương khuya đang nhểu
Loang lổ màn như níu ghịt trái tim
Chuỗi giày vò len khắp tợ mủi kim
Châm nhức nhối đắm chìm trong day dứt

Đêm vời vợi não nùng khơi bứt rứt
Hận cuộc tình duyên đứt đoạn ngả nghiêng
Hay trách em tu vụng chuốc lụy phiền
Nên trần thế nhuốm miền thu vàng úa

Bầu ảm đạm xám vầng đang vây bủa
Tưởng tương phùng của thủa tiền kiếp xa
Nhưng trái ngang thao thức quạnh trăng tà
Sầu xâm lấn phong ba trùm cõi dạ

Mình yêu hỡi! Chẳng hay đây nghiệp quả
Khiến trái hồng mục rã bởi vì đâu
Mang tủi hờn gối chiếc lệ canh thâu
Chợt cuồn cuộn nhạt mầu trên trang giấy

Tiếng lác đác vi vu điều anh thấy
Bão giông tan gió đẩy áng mây luồn
Khu vườn tình rồi sẽ rộ nở muôn
Hương sắc thắm đôi chuồn tung cánh mỏng!

November 1, 2018
Tam Muội