Tình Lỡ  Duyên Trôi

 

Đêm khuya nghe tiếng mưa tuôn
Tơ vương thổn thức lệ buồn lại rơi
Sơn khê cách trở đôi nơi
Mỏi mòn trông ngóng tơ trời âm u

Đâu đây văng vẳng lời ru
Ầu ơ tình nặng ngàn Thu vẫn chờ
Chàng ơi sao nỡ hững hờ
Ra đi để lại bơ vơ đoạn đành

Bâng khuâng nỗi nhớ mong manh
Ngậm ngùi với mảnh tình xanh bên rèm
Ngoài kia không ánh sao đêm
Ưu tư giá buốt con tim còn gì

Nhói lòng hai chữ sầu bi
Quên thì chẳng đặng nhớ thì lại đau
Nâng ly ta cạn chén sầu
Phấn hương phai nhạt duyên đầu vỡ tan

Hương yêu ngả rẽ đôi đàng
Đò xưa tách bến võ vàng trăng côi
Tình đời bạc tựa như vôi
Phù vân một kiếp nổi trôi bềnh bồng.

 

Tam Muội