Trọn Câu Phỉ Nguyền
Huyền ảo gian trần bóng nguyệt nga
Đôi ta tái ngộ dưới thiên hà
Ban sơ xướng họa say hồn thắm
Vạn kỷ duyên nồng bện thiết tha
Chàng đã cho em nếm vị tình
Dịu bầu êm ả thưởng lung linh
Đêm ru biển hát, nhịp nhàng sóng
Tay chạm khung tầng phả áng xinh
Chẳng còn thao thức nghĩ miên man
Xót cánh đông phong, hứng giọt tràn
Nắng đổ chiều buông chìm khắc khoải
Mạch sầu trĩu nặng lệ lòng chan
Tím dạ hoa xiêu khập khễnh đường
Châu nghìn hoá đá, đẫm hoài thương
Ngậm ngùi vấn vít dòng ngang trái
Héo hắt vơi đầy đọng tuyết sương
Phủ kín cô phòng giữa bão giông
Sắc trời quạnh quẽ nhạt nhành bông
Sao khuê le lói, cung đàn oán
Gối lẻ mền đơn tủi má hồng…
Chàng hãy nhìn xem hữu cảnh đang
Sông ngân lấp lánh quyện mơ màng
Lý đào bẽn lẽn, đong đưa phấn
Thời tiết dung hoà toả ánh quang
Bảng lảng tà huy nhuộm lối mòn
Nhẹ nhàng mây cuộn đỉnh ngàn non
Lâng lâng tấc dạ khơi hồ mộng
Gió thoảng chim chuyền điệu véo von
Keo sơn thệ hải xoá ngăn bờ
Trâm thạch thiết vàng dệt khúc thơ
Chuỗi lạc tiên bồng ngây ngất khởi
Thẹn thùa tô điểm kết mành tơ.
April 6, 2019
Tam Muội