Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 20

Vừa chợp mắt chim khuyên lảnh lót
Nắng vàng ươm khẽ rót xuyên mành
Thẫn thờ dáo dác nhìn quanh
Phủ đường chửa thấy lính canh đứng hầu

Thoắt bật dậy nhưng đầu choáng váng
Quay mòng mòng nội tạng buồn nôn
Huyết tăng trống ngực dập dồn
Kim thân rã rượi, càn khôn nhập nhằng

Bỗng vạt áo lộ căng phồng rõ
Ba đuôi chồn lọ mọ phất phơ
Vành tai thườn thượt dựng cờ
Răng nanh nhọn hoắt, trắng tơ lồm xồm

Hồ Tam Vĩ ngoác mồm kinh ngạc
Sợ bàn dân nháo nhác khi xem
Khoát tay kéo soạt bức rèm
Không gian huyễn hoặc lem nhem khó lần

Đoạn ngồi thẳng xếp chân thiền định
Trí buông xuôi, não tĩnh lặng mà
Đếm từng hơi thở ngân nga
Tập trung việc phổi nở ra co vào

Chừ bản thể nạp bao năng lượng
Tâm rỗng rang khí dưỡng vun đầy
Lực thần nhẹ nhõm tợ mây
Trạng thái như nầy, kiến thức uyên thâm

Rồi Chàng lại hầm hầm giận dữ
Cáo mật thư muốn xử trảm người
Chủ mưu tuổi trạc sáu mươi
Làm sao có thể?…Nực cười thế nhân!…

August 1, 2020
Tam Muội