Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 36
Đùng đoàng dội rung rinh trời đất
Ảnh lập loè gió quật ngã cây
Tràng mưa trút xuống nặng giầy
Đường xá bầy nhầy ghịt bước mã đi
Khói mù mịt trước thì chẳng thấy
Đành kiếm nhờ chỗ cậy qua giông
Ngõ kia thấp thoáng đình Rồng
“Lưỡng long triều nguyệt”, bỏ không có người
Cảnh như mực, Chàng bươi nhiên liệu
Gom bùi nhùi chủ yếu vật khô
Lượm thêm gỗ phẳng ván cồ
Khoét chữ V đồ, giữ trục, chắn khe
Đoạn hì hục lăn que đánh lửa
Ma sát phừng, than nhựa đỏ lên
Chu môi huýt sáo nhẹ bền
Đến khi bén ngọn, tiếp trên củi chồng
Thấy nhẫn nại, nhọc công, cặm cụi
Mặt bơ phờ đen đủi châu thân
Lem thanh nhã, luốc phong trần
Yêu mạch bỗng rần rần động buồng tim
Nhịp xao xuyến đã tìm đốt trúc
Dìu dặt bài diễm phúc lương duyên
Sông xanh nước biếc neo thuyền
Bến đậu phỉ nguyền, bồ liễu gửi nương
Chừng cảm thẹn, Nàng dường quá quắt
Tư tưởng nhiều, góp nhặt lung tung
Biết tơ vững chắc tương phùng
Hay chỉ trùng trùng, hủy hoại tào khang?…
August 17, 2020
Tam Muội