Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 7
Nét e thẹn khuôn đầy diễm tuyệt
Khiến sững sờ mạch huyết đảo điên
Khăn che má lúm đồng tiền
Đoan trang đáp lễ, tợ tiên giáng trần
Cảm mật thiết dường thân độ thủa
Tim phập phồng giãy giụa trong kia
Thầm mong khoảnh khắc chẳng lìa
Giữ trăng vằng vặc, giữ tia óng vàng
Ướm nhã ý mời sang mái sảnh
Cùng hàn huyên ngắm ánh sao mai
Cạn chung rượu ấm, thưởng nhài
Thoảng hương tinh khiết khoan thai tấc lòng
Nàng khẽ gật thong dong trải bước
Dáng thướt tha như nước thuận nguồn
Lọn bồng xoã quyện vai thuôn
Phất phơ chiều gió, mây luồn hướng mây
Mượn đối ẩm gỡ dây khúc mắc
Đoạn thẫn thờ trầm mặc suy tư
Thưa rằng “Duyên nợ khước từ
Uyên ương hồ điệp khư khư chửa nồng
Bởi linh thức khai thông mách bảo
Chuyện tơ hồng Nguyệt Lão đã xe
Khi sân tiễn biệt nắng hè
Phượng buông đài rụng, tiếng ve ngại ngùng
Đó là lúc trùng phùng giai ngẫu
Do lỡ làng bìm giậu cách ngăn
Luyến lưu da diết cố dằn
Tròn tu nghiệp quả thoát căn khổ nàn…
July 20, 2020
Tam Muội