Vấn Nguyệt

Ảm đạm khung trời ánh nguyệt loang
Trải màu xám ghịt phủ không gian
Phải chăng khắc khoải tình nhân thế ?
Để áng thơ sầu gợn xốn xang

Mây gom tụ kín bầu u ám
Nhểu hạt hiên lầu tí tách đưa
Dạ thảo thu mình nghiêng rũ rượi
Cành dương đẩm ướt dưới cơn mưa

Ngẫm nghĩ tình đời bao ấm lạnh
Lạc loài số kiếp lục bình trôi
Đơn côi một bóng, đâu bầu bạn
Vũ trụ riêng mình vẩn cút côi

Thế thái nhân tình, mớ nợ đời
Tri âm tri kỷ nghĩa buông lơi
Cuộn cuồn xoay chuyển, đen thành trắng
Như sóng ngược xuôi theo thế thời

Gói trọn nỗi niềm gởi ánh trăng
Lòng ta nguội lạnh, tảng sương giăng
Dòng thơ buốt giá khơi nguồn cảm
  Đọng giọt u hoài, lệ đóng băng.

April 25, 2018
Tam Muội