Tản Mạn Đầu Xuân
Trải ngòi viết, viết về đời đau khổ
Của một người sụp hố bẫy chông gai
Sương khói mờ, mờ lấp bước tương lai
Chân khập khễnh đường dài mang tê tái
Nàng có hiểu, hiểu mình nông nổi dại?
Nỡ sang cầm phụ ngãi hững hờ chi
Luôn kiếm tìm, tìm cách thoả thiên di
Để rốt cuộc sầu bi đeo tâm tưởng
Luồng vay trả, trả vay là nghiệp chướng
Kiếp hồng nhan, sao ngượng nghiệu tơ lòng
Chuyển đổi mùa mà vẫn phủ tuyết phong
Ôm giá lạnh, lạnh dòng châu lã chã
Tằm đơn độc, độc hành nơi xứ lạ
Phải tảo tần mọi ngả chuyện mưu sinh
Sen trinh nguyên thoáng chốc bẩn lấm sình
Giờ lắm kẻ, kẻ khinh vì tham phú
Mưa nắng dãi dầu, nơi nào trú ngụ?
Gió thét gào vũ trụ mãi cuồng quay
Lụa loả lồ buông thả với men say
Sống thác loạn tháng ngày không cần biết
Thân xác dập vùi, canh tàn rũ riệt
Đêm bão giông cay nghiệt giáng phận bèo
Vỡ tan tành, sóng sượt lộ chèo queo
Vướng mắc cảnh gieo neo đầy tăm tối
Trời đất cũng thương, đành đâu phạt lỗi
Gói nhánh đào thay mối cảm xót xa
Xuân tha hương chắc hẳn nhớ quê nhà
Gửi đến bạn chút quà đầu năm mới.
January 18, 2020
Tam Muội