Cảm Khái Anh Trong Mùa Dịch Cúm
Trùm thế giới với mùa dịch cúm
Nàng Cô-Vi đang mủm mỉm cười
Khiến bao hồn phách chết tươi
Tuyền đài lồng lộng, vạn người ốm đau
Trọng trách nhiệm lại giàu nghiệm trải
Lương y ngành chẳng ngại gian nan
Bấy đêm trằn trọc khảy đàn
Mong cam lồ dập khổ nàn, cứu nhân
Tự ly gián, khẩn cần bảo vệ
Bởi bệnh tình rất dễ hiểm nguy
Theo đường hô hấp xướng tùy
Nhập xâm phổi tạng, tung chùy, đả đao
Ngày sớm tối lao vào công việc
Hy sinh mình, gối chiếc, lạnh chăn
Trán nay khắc đậm vết lằn
Chân chim bảng lảng lăn tăn gợn dòng
Bước lầm lũi lách vòng ngõ tạm
Thương vợ con trĩu bám can trường
Đơn nằm luyến nhớ vấn vương
Quả tim thổn thức, nhìn giường trống trơn
Lắm lúc muốn giỡn vờn rượt trẻ
Buổi quay quần cùng Mẹ cạnh Cha
Nựng yêu giai ngẫu đậm đà
Nhưng đành nén nỗi xót xa hiện thời
Ôi cảm khái! Ánh ngời bác sĩ
Rạng danh Rồng quyết chí đấu tranh
Đồng tâm chống đại dịch thành
Sương tàn khói triệt, tanh bành thiên thu.
April 1, 2020
Tam Muội