Chẳng Gì Thay Thế
Trong huyết quản Chàng mang hai dòng máu
Khi tượng hình, mặt kháu khỉnh, mắt xanh
Mợ chăm nom luôn thức trắng dỗ dành
Dù làng xóm nỡ đành buông tiếng xấu
Cha trúng đạn lệnh điều thương giải phẫu
Mẹ chơ vơ theo cậu trở về nhà
Những canh dài lệ tủi phận xót xa
Nỗi nhung nhớ diết da làm rũ rượi
Mầm yêu cấn nhụy, chưa ngày đám cưới
Bị khinh thường miệng lưỡi của thế gian
Nên vừa sanh đã bặt hẵn cung đàn
Âm dương cách biệt, can tràng tấc đoạn
Đứa con ngoại chủng, hiền lương ngoan ngoãn
Nhưng thói đời lại hoán đổi lòng nhân
Giang hồ phiêu lưu, tránh cảnh khổ bần
Chẳng may trụy lạc, thân tàn ma dại
Một đêm gió lạnh, nơi miền xa ngái
Ôm “nàng tiên nâu”, trải giấc mây bồng
Nhờ kẻ bên đường, cứu khỏi trận giông
Nay hối cải…ruộng đồng vui khuây khoả
Rồi mưa tạnh, nắng vàng soi rộ đoá
Được nhập cư bôi xóa kiếp nghèo nàn
“Tình Lai Không Biên Giới” rộng tay đan
Cuộc sống sáng lạng, an bày định hướng…
Vậy mà trạng thái, hoài như vất vưởng
Vọng chốn chôn nhau, dưỡng tuổi xuân thời
Kia cánh cò, mò ốc, buổi bắt dơi
Ôi uẩn khúc! Bời bời Ai hiểu thấu.
May 22, 2020
Tam Muội