Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 88
Nỗi uất nghẹn thùng thình len lỏi
Nửa can trường réo gọi tình thâm
Phụ Thân mắc phải giam cầm
Mẫu Từ chơ chỏng, gia lầm cảnh than
Nửa trách hận dung càn khôn túng
Luôn chở che, sử dụng ôn thần
Để gan lấn át hiền nhân
Cho mật bất cần, ỷ thế hành hung
Gieo cay nghiệt muôn trùng điệp điệp
Khiến bao nhà vận kiếp nát tan
Mái xanh tử biệt rẽ đàn
Muối bạc sống tràn sợ hãi lo âu
Cuộc ẩu đả ngắt cầu suy tưởng
Nàng lượn mi về hướng áo là
Xếch mày lộ liễu ranh ma
Vụng cơn thịnh nộ, ngữ chà đạp nhau
Tên đầu sỏ làu bàu gắt gỏng
Đoạn ra oai gằn giọng từng lời
“Siêu âm sóng lực của dơi
Phát cao tần số, đêm khơi săn mồi
Nhưng sâu bọ tanh hôi chẳng ngại
Vẫn nhởn nhơ thư thái xem thường
Ôm cành thưởng hạt tinh sương
Canh chầy mải miết du dương đố hề
Thì đao sẽ đốn lê chặt lựu
Thử dám ai truy cứu chuyện nầy!”
Hợm mình sừng sộ ta đây
Hẳn tàn diềm đỏ, đính mây hoa kèm?…
June 4, 2023
Tam Muội