Author: Tam Muội

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 50

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 50 Ngõ u hiển long đong kiếp nạn Nghiệt kính đài soi bản hành vi Mệnh đâu thể ngưỡng A-Tì Còn mắc đoạ thì, tang hải ba sinh Đuốc giác ngộ chưa hình tỉnh thức Vướng đường hầm nghiệp lực mang mang Sân ngạ quỷ, cổng thiên đàng Gót mê khập khiễng muội quàng lửng lơ Thủa côi cút sống nhờ thúc phụ Thiếm gian manh bày đủ thứ trò Tính tình ích kỷ so đo Cơ ngơi bề thế vàng kho chật nhà

Read More

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 49

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 49 Té bật ngửa kêu ca khóc lóc Vật vã gào tiếc ngọc xót hương Hồng nhan phải dấn đoạn trường Thiên già địa cỗi tập phường ghét ghen Tốp xúm lại, nam chèn, nữ lấn Soi mói điều hẩm phận bởi nhân Đó thương thiện ý sáng ngần Nọ ganh dè bỉu tối vần đục văn Mị Trúc Uyển đũa dằn chén xáng Kiếp tú bà cũng rạng tiếng tăm Mà nay dám kẻ xắt vằm Nhành bông nở muộn ắt nhằm thị oai

Read More

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 48

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 48 Bầu quốc lủi, men lùng, rượu lạ Nốc một ly nghiêng ngả đất trời Hai ly trí rụng tả tơi Vào Mê Hồn Tán, ai thời trộn pha? Tai văng vẳng độc tà khí trúc Bản du dương thúc giục cõi lòng Ả Đào bí tỉ thong dong Có hay nào biết cái còng tử đeo Chuỗi lung lạc, kẻ chèo, người đẩy Tấm lõa lồ cắm gậy “mộc lư” Ngồi chễm chệ, để dập đừ Nhị tì phách trụ, xác nhừ cú đêm

Read More

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 47

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 47 Phút bịn rịn lần khân tâm khảm Bóng tịch dương phủ xám tiêu điều Vó nào ghịt bước cô liêu Cát đâu bụi gióng, hoen chiều chia tay Hẹn sum họp cận ngày sắp tới An ủi Nàng, “Hãy đợi chờ Ta Chóng xong việc nước nghĩa nhà Xe hoa lộng lẫy điệu đà rước Nương” Rừng rực lửa yêu đương nồng thắm Thố nghẹn ngào soi dặm quan san Trăng lên trĩu nặng sương màn Gót thềm thất thểu sầu đan liễu bồ

Read More

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 46

Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 46 Nay lời lẽ ngọt ngào thân thiết Cùng chàng trai hào kiệt tới đây Ắt sen hé nhụy giữa lầy Hồ say thuần khiết điệp vây không chừng! Đầu gật gật dường ưng thuận lắm Đoạn thở dài hướng dặm xa xăm Thương da lao lý lạnh nằm Xót thịt những giằm máu rỉ đòn roi Bao vành vạnh về soi cung quế Bấy rêu phong bén rễ phơi thềm Cỏ nào cõng gót chân đêm Gió đâu chẳng thổi êm đềm tiếng Ai

Read More