Tác giả: Tam Muội

Chén Phù Bôi

Chén Phù Bôi Đường phố thị đượm màu tang tóc Dịch Cô-Vi ngang dọc tung hoành Khiến trường cùng những nghiệp doanh Tạm thời đóng cửa, tay khoanh đứng nhìn Đang thơ thẩn bởi nghìn câu hỏi Thảm trạng nầy là thói nhân sinh Mưu toan tính toán tài tình Miễn sao rủng rỉnh túi mình xá chi? Hay nghiệp quả sầu bi giáng đoạ Sàng lọc đời tạo hoá bày ra Gieo tử biệt, cõi Ta Bà Trầm luân khổ lụy xót xa dập vùi?

Read More

Đa Tình Thán

Đa Tình Thán Chớm tháng tư rồi, vẫn buốt không gian Bầu thinh vắng, vẳng đàn ai buồn bã Khảy điệp khúc, can chi chùng cõi dạ Ngẫm phận mình...nấn ná lại càng đau Trót lụy vương nên ráng xế kia dàu Hoa tàn đó, nọ tàu ga trễ chuyến Cho lữ khách trông theo, sầu quyến luyến Đếm bước về, hồn quyện áng mây đen Dòng dở dang nào vướng phải sang hèn Hoặc bạc bẽo, bon chen vì tửu sắc Nồng thắm đượm cũng đành giao phó mặc Lão Nguyệt bày lí lắc bện đường tơ...

Read More

Gió Lay Cho Ngọn Cỏ Sầu

Gió Lay Cho Ngọn Cỏ Sầu Cơn gió rồi vun vút tận tầng không Để thoả chí tang bồng sau khoảnh khắc Bỏ ngọn cỏ liêu xiêu treo trầm mặc Ôm sương mù dày đặc những tóc tang Kể từ đây nếm vị đắng lỡ làng Bao mộng ước, thiên đàng, chôn dĩ vãng Chuỗi khăng khít dưới vầng trăng soi sáng Bên lửa hồng ngắm chạng vạng dần buông Buổi hoàng hôn sông ngoạn với chiếc xuồng Tay nhẹ xiết quay cuồng theo tiếng nhạc Chiều thu vắng hứng vàng rơi lác đác Đến hạ về thưởng thác vỗ thảnh thơi

Read More

Suy Ngẫm Dòng Đời

Suy Ngẫm Dòng Đời Vụng tu, ngục giáng cửa trần gian Phiêu bạt phong sương, cảnh khổ nàn Cuộc sống, tình yêu, vòng luẩn quẩn Đến sinh bệnh tử luống lầm than Nhục vinh thế sự mãi đa đoan Tâm trí đảo điên há vẹn toàn Địa vị tiền tài đan trĩu nặng Tìm đâu bình thản, phút hân hoan? Lành lạnh chiều khơi ảm đạm buồn Trái sầu kết tụ thập thò muôn Lệch cung, nhão phím, niềm đau đáu Chẳng biết chừ đây...cát bụi luồn?

Read More

Xa Rồi Kỷ Niệm Dấu Yêu

Xa Rồi Kỷ Niệm Dấu Yêu Nâng rượu mừng chúc phúc bạn "cố giao" Lại bỗng thấy nghẹn ngào loang ngập quả Luồng khí quyển chực trùm khơi băng giá Dải ngân hà nay đã vắng vào đêm Lặng lẽ rời rón rén gót nhẹ êm Giờ hụt hẫng vai mềm mang nặng trĩu Tìm đâu nữa hương xưa thời nũng nịu Nhoi nhói lòng bám víu mỗi bước chân Văng vẳng hoài vi vút giọng sáo ngân Bài não nuột rót lần xuyên tâm khảm Trời xuân sắc sao giăng ngàn mây xám Khiến không gian ảm đạm đến lạ thường

Read More