ĐOẠ ĐÀY
Từ ngày anh bỏ ra đi
Ký tên mảnh giấy biệt ly phũ phàng
Ngậm ngùi ray rứt tâm can
Lặng lẽ ngỡ ngàng nghèn nghẹn nhói đau
Ba năm ròng rã lệ sầu
Suối mượt nhạt màu nỗi nhớ thiên thu
Bặt vô âm tín mịt mù
Chiều buông quạnh quẽ trầm u riêng mình
Lang thang dọc mé bờ kinh
Hoài niệm chuyện tình tha thiết đôi ta
Anh giờ thoả mộng phồn hoa
Thống khổ quê nhà thấp thỏm em trông
Thăng trầm con nước bềnh bồng
Lệch sợi chỉ hồng Loan Phụng luỵ vương
Sắt se thổn thức canh trường
Duyên đầu dang dở đoạn trường đắng cay
Thu sang Hạ tới Đông lay
Nỗi niềm dằng dặc ốm gầy xác thân
Thẫn thờ thao thức bần thần
Cha mẹ hẹn lần gá nghĩa chồng con
Em thời muốn giữ sắt son
Chờ đợi mỏi mòn anh tận phương nao
Trăng khuya nhợt nhạt ánh hào
Tình sâu khắc dạ ngọt ngào tặng anh
Mà sao nỡ phụ vội đành
Vứt áo rũ mành đi bỏ lại em
Ưu tư khắc khoải bên rèm
Nhớ thương da diết con tim đoạ đày.
July 12, 2018
Tam Muội