Đơn Phương Một Người

Cùng đoàn du lịch ghé Nha Trang
Viếng biển lục xanh vỗ nhẹ nhàng
Non nước ru hồn người lữ khách
Bồng bềnh trải giấc điệp an khang

Lành lạnh mờ sương sáng thuở nào
Chân trần in cát giữa lao xao
Sóng xô sủi bọt trên nền trắng
Vạt nắng ban mai ửng má đào

Thiên nhiên tạo hoá khá dung hoà
Cảm giác dạt dào được dịu xoa
Bao chuỗi u buồn len lỏi dạ
Giờ đây bảng lảng chút lam thoa

Dạo bước men theo dọc đá ghềnh
Gặp Chàng rũ rượi dáng chênh vênh
Đăm chiêu ánh mắt chừng vời vợi
Tợ khối tâm tư đang dập dềnh

Bỗng đâu nhấp nhổm nhóm thung thăng
Thôi thúc lân la…Mới hiểu rằng
Đằng Ấy lỡ làng, rơi bể khổ
Khoai trồng đất lạ, mạ sầu giăng…

Cách đó mà nay đã ngót rồi
Dăm thu dai dẳng hững hờ trôi
Đơn phương nở đoá hoa tình thắm
Ngặt nỗi bão giông tiếp tục nhồi

Đành khâu mối chỉ kết thầm thương
Bậu biết gì không, khúc đoạn trường?
Mộng phút tim chì kia mở cửa
Hầu ngân cung điệu tiếng uyên ương

Những đêm thao thức đợi Tùng Anh
Ôm trọn cô miên quạnh quẽ mành
Điện thoại mơ hồ đương chết lịm
Thời gian hoài vọng…Xót xa canh.

September 2, 2023
Tam Muội