Giận Thương Chỉ Thế
Anh lạnh nhạt để trời u ảm đạm
Góc âm thầm lệ đẫm dạ nghiêng chao
Bìm bịp kêu héo hắt ánh trăng sao
Tim buốt giá nghẹn ngào dâng nỗi nhớ
Gió rào rạt u hoài thêm trăn trở
Bến sông yêu nhiều lở cũng lắm bồi
Để con đò khập khiễng nửa dòng trôi
Khua mái đợi bồi hồi con sóng bạc
Đêm quạnh quẽ nằm nghe mưa lác đác
Tiếng côn trùng tấu nhạc khúc lưa thưa
Thương nhớ anh biết nói mấy cho vừa
Từng da diết đong đưa niềm trống trải
Hoài niệm mãi ngất ngây vòng ân ái
Phút ngọt ngào hoang hoải ngập trùng khơi
Ngàn vì sao lấp lánh cuối vùng trời
Hồn hai mảnh rã rời trong hoan lạc
Đào hoa nở nhẹ nhàng hương thơm ngát
Thuyền mơ trăng nay dạt bến tơ duyên
Gợn nhấp nhô lồng lộng ảo ảnh huyền
Tung cánh mộng ta chuyền nhau hơi ấm
Nồng say đắm xuyến xao đầy rung cảm
Nụ hôn tình nhiễu thấm giọt sương đêm
Thả hồn bay theo con sóng nhẹ êm
Chầm chậm nhịp sợi mềm se phủ lối
Chớ giận dỗi vô tình em nông nỗi
Chẳng nghĩ suy đổ lỗi vội về anh
Tình dại khờ trái tim nhỏ mỏng manh
Thôi vuốt nhẹ buông mành em năng nỉ
Yêu dấu hỡi! người tình xưa vạn kỷ
Hãy dìu nhau hoan hỷ xoải non bồng
Lửa đam mê loang toả quyện tầng không
Hoài dào dạt bềnh bồng cơn khao khát.
June 18, 2018
Tam Muội