Hoài Niệm Một Chuyến Bay
Chỉ còn nửa tiếng, hàng không cất cánh
Đưa em về thăm lại mảnh chôn nhau
Mấy mươi năm chẳng biết đã thay màu
Hay vẫn vậy với buồng cau mươn mướt
Trời Phoenix mây đen dần tập dượt
Kéo đì đùng thả giọt ướt trần gian
Gió ngây ngô trỗi dậy khúc tơ đàn
Xuyên cành lá thổi ngàn hoa xơ xác
Mới sáng lạng giờ khơi sầu bàng bạc
Khiến hoen mi man mác nỗi nhớ nhà
Biệt tre làng, đồng ruộng, tiếng chim ca
Lê gót nhỏ bôn ba miền đất khách
Có những tiết cuộn cuồn dâng huyết mạch
Châu ngậm ngùi lệ đọng tách trà xanh
Dế thở than, mưa rả rích sau mành
Ôi da diết tròng trành niêm cõi dạ
Bỗng chấn động tối tăm bầu nghiêng ngả
Choáng váng đầu vạn đá nặng đè chân
Hoàn hồn ra mới vỡ lẽ ông thần
Vì hối hả bất cần nên xảy chuyện
Cặp kiếng cận vô tình làm xao xuyến
Duyên kỳ thời uyển chuyển đến vậy sao
Há Chàng kia! Ký ức thủa năm nào
Cổng trung học đón chào sinh viên mới
Khuôn hớn hở chẳng màng chi nghĩ ngợi
Bước đến dìu mặt phấn khởi hỏi thăm
Thấm thoát thoi đưa, bấy độ trăng rằm
Chừ hạnh ngộ, phải dâu tằm chung kén?.
October 31, 2023
Tam Muội