Sai Một Nước Cờ
(Thơ Liền Âm – Tác Giả Nguyễn Thành Sáng)
Treo đỉnh núi trăng thong dong chiếc bóng
Ngọn Thu phong thổi lộng sắt se lòng
Đa đoan kiếp phập phồng trong cuộc sống
Sét ái tình hoài vọng vẫn mênh mông…
Thuở đôi tám da hồng mơn như nhộng
Suối tóc huyền mủi mỏng thắt lưng ong
Bao Lãng Tử si trồng cây ngoài cổng
Nhờ mối mai nghe ngóng kẻo hụt công
Nàng tính toán lường đong nhân trừ cộng
Ván thành thuyền sẽ hỏng được toại mong
Ra thách cưới đèo bồng toàn hàng khổng
Ruộng cò bay bạc ống đúc vàng rồng
Voi chín cựa ngựa mồng thời Thánh Gióng
Tánh quật cường thoáng rộng chẳng lông bông
Nếu hội đủ tình nồng nguyền kết mộng
Kiệu hoa vàng nhịp võng trải tầng không
Nhưng biển gợn thuyền nong đơn chèo chống
Trách tơ trời lệch chõng đổ tại ngông
Chuỗi tuế nguyệt thân còng đâu gợi nóng
Thu lại Thu cửa đóng lá bàng trông
Ngồi ngẫm nghĩ chỉ vòng xoay chong chóng
Lạnh lẽo chăn quạnh cóng tiết lập Đông
Ôm gối lẻ mòng mòng theo đợt sóng
Sắc mống chuồn chổng gọng phả muốn chồng
Sương lấm tấm khuê phòng thời trống rỗng
Đời về chiều chợt bỗng vướng long đong
Rũ dáng liễu chênh chông tình lỏng bỏng
Những đêm buồn khuấy động mảng mưa giông.
August 24, 2018
Tam Muội