Trăng và Nàng
Đêm rằm vành vạnh ửng cung đình
Vạn vật muôn loài thắm sắc xinh
Nhộn nhịp nâng ly niềm hỉ hả
Đón mừng ánh sáng toả lung linh
Lãng đãng trăng soi trần thế sự
Bỗng kìa quạnh quẽ dáng giai nhân
Góc thềm tư lự buồn dằng dặc
Suối phủ vai gầy, lê gót chân
Nét ngọc in hằn nỗi xót xa
Hàn sương lác đác chuỗi ngân nga
Cớ gì thiểu não đầy ưu uẩn
Bày tỏ giải khuây với nguyệt tà…
Ứa lệ rưng rưng tủi nghẹn ngào
Cuộc đời tiện thiếp mãi chênh chao
Xuân xanh lỡ dở duyên mai trúc
Trống vắng cô đơn sóng dạt dào
Nhớ thương đau đáu tự bao lâu
Bởi phận truân chuyên chất ngất sầu
Lão Lão trêu đùa se lệch mối
Cõi lòng nhức nhối lạnh canh thâu
Thiếp chàng hạnh ngộ trải vầng thi
Xướng họa tâm đầu ý khắc ghi
Hai mảnh hồn linh chung lối mộng
Nhưng đò trễ chuyến lệ hoen mi
Phủ phàng ngăn cách cánh uyên ương
Vất vưởng miên trường, vạn kỷ vương
Réo rắt cung đàn, gương nứt rạn
Kể sao tránh khỏi nát tan thương
Số khổ trời đày cảnh lá lay
Thân hoa vùi dập ngập chua cay
Tơ vò day dứt ngày ròng rã
Hiu hắt sáo diều lất phất bay
Quãng đường nửa đoạn luống long đong
Lồng lộng thu phong rũ nhánh hồng
Trắc trở đong đưa dòng nghịch cảnh
Dư âm thổn thức ngọn mưa giông!
November 2, 2018
Tam Muội