Truyện Thơ: Tam Vĩ Hồ – Tập 56

Nên xã hội tăng phường trộm cướp
Khiến muôn dân nườm nượp chuyển dời
Xóm giềng mỗi kẻ một nơi
Khoác đây tĩnh mịch tô đời hoang vu

Bách Hạ tiếp, thiên thu bất tận
“Quan Khải Phong ăn vận chỉnh tề
Vừa xuống ngựa, nhếch mép dê
Bỡn mai cợt liễu tỉ tê sỗ sàng

Tú bà Uyển đèn nhang lạy tổ
Khấn lầm rầm xin phổ độ hương
Đưa ong dìu dặt miên trường
Dắt bướm thuận đường tấp nập Thanh Lâu

Xong bước tới nghiêng đầu ngả ngớn
Rồi bù loa nghe sởn ốc gai
Lẳng lơ vòi vĩnh vờ nài
Nhão nhoẹt dông dài, oán hận dã tâm

Muốn biểu lộ tình thâm nghĩa mẫu
Đòi công bằng, khẩn khấu trời xanh
Sớm truy thủ phạm lộng hành
Bẻ hoa, vò cánh, xé banh nhụy mềm

Hứa kinh tụng hằng đêm trả lễ
Thọ trai đàn, cúng tế thần linh
Tu thân dưỡng đạo hết mình
Hầu bao bố thí, âm binh giã từ

Ngài đô đốc ậm ừ ghi chép
Thỉnh thoảng ngừng, cúi mẹp, săm se
Giở tay, vén tóc, lấy kè
Quét trên xác chết, ấn, đè, ngẫm suy…

September 6, 2020
Tam Muội